Tập Viết

Tập Viết là một dự án cá nhân của Nguyễn Tiến Đạt (sutucon), nơi tác giả viết các bài luận tiếng Anh và tiếng Việt về những chủ đề tự bản thân suy nghĩ, rồi làm chú thích từ mới và chia sẻ tới cộng đồng. Tập Viết là dự án chị em của Tập Đọc.


Today, I realized the AC is bad for my mental health.

For reasons I couldn’t quite put my finger on, I’ve always felt uncomfortable when using air conditioning for long periods. It wasn’t just a matter of preference – I noticed that whenever I switched on the AC, something about the enclosed, artificially cooled air made me feel sluggish, restless, and mentally drained. Today, after thinking it through, I finally understood why.

First, there’s the air quality issue. Air conditioners recirculate the same air over and over, and unless there’s proper ventilation, the oxygen level in the room decreases while carbon dioxide builds up. This can leave me feeling stuffy and fatigued without even realizing why. When I open all the doors and windows instead, I get fresh air, rich in oxygen, making me feel more alert and clear-headed.

Then there’s humidity and temperature adaptation. ACs tend to over-dry the air, making my skin and throat feel uncomfortably dry. Plus, the sharp contrast between a freezing indoor environment and the sweltering heat outside always feels unnatural. In contrast, when I rely on natural ventilation, my body gradually adapts to the ambient temperature, making outdoor heat feel much more bearable.

Another reason? The psychological effect of being enclosed. To make air conditioning efficient, I have to shut all windows and doors, essentially sealing myself off from the world. Over time, this creates an almost claustrophobic sensation – stale air, silence, and a feeling of being trapped inside an artificial bubble. When I keep the windows open, however, I can hear birds, the rustling of leaves, or the distant hum of the city. There’s something deeply grounding about those sounds, a subtle reassurance that I am connected to the world outside.

The sensory experience also plays a huge role. The low hum of an air conditioner is different from the natural movement of air. A gentle breeze flowing through an open window, combined with the soft whir of a fan, feels much more dynamic and refreshing than the static cold of an AC unit. Add in the occasional scent of rain, salt from the sea, or fresh greenery, and it’s an entirely different experience – one that reminds me that I’m alive and part of something bigger than just the four walls around me.

And of course, there’s the practical benefit: lower electricity bills and a reduced environmental impact. Air conditioning is one of the most energy-intensive appliances in a household, and the more we rely on it, the more fossil fuels are burned to power it. By sticking to natural cooling methods, I’m not just saving money – I’m also doing my small part in reducing energy consumption and protecting the environment.

This realization isn’t about demonizing ACs – of course, they’re useful, even necessary, in certain situations. But for me, there’s something deeply fulfilling about embracing the natural rhythm of air, light, and sound. Cooling down with a simple electric fan, a cold shower if needed, and the steady, rhythmic movement of fresh air through an open window – it just feels right.

So from now on, I’m making a conscious choice: unless absolutely necessary, I’ll keep my doors and windows open, let the wind do its thing, and enjoy the quiet joy of natural cooling. It’s better for my mind, my body, and, in a small but meaningful way, the planet too.


Từ hôm nay, tôi chính thức kết luận, dùng điều hòa không tốt cho sức khỏe tinh thần của tôi một chút nào.

Ít nhất là với cá nhân tôi là vậy, mọi người khác nếu thích dùng điều hòa thì tôi vẫn rất tôn trọng lựa chọn riêng của các bạn nha.

Từ trước đến nay, tôi luôn có cảm giác không thoải mái mỗi khi sử dụng điều hòa trong thời gian dài. Không chỉ đơn thuần là sở thích cá nhân – tôi nhận thấy rằng mỗi khi bật điều hòa, không gian đóng kín và luồng không khí lạnh nhân tạo khiến tôi cảm thấy uể oải, bồn chồn và tinh thần bị đè nén. Hôm nay, sau khi suy nghĩ kỹ, tôi mới hiểu vì sao.

Trước hết là chất lượng không khí. Điều hòa chỉ làm mát bằng cách tuần hoàn lại luồng không khí trong phòng, khiến lượng oxy giảm dần và khí CO₂ tích tụ. Điều này có thể làm tôi cảm thấy ngột ngạt và mệt mỏi mà không nhận ra. Ngược lại, khi mở cửa sổ và cửa chính, tôi có luồng khí tươi mới liên tục, giúp đầu óc tỉnh táo hơn, nhẹ nhõm hơn.

Tiếp theo là độ ẩm và khả năng thích nghi với nhiệt độ. Điều hòa thường hút ẩm quá mức, khiến da và cổ họng tôi khô ráp, khó chịu. Hơn nữa, sự chênh lệch nhiệt độ đột ngột giữa phòng điều hòa mát lạnh và cái nóng bên ngoài luôn tạo cảm giác không tự nhiên. Ngược lại, khi sử dụng gió trời và quạt máy, cơ thể tôi từ từ thích nghi với nhiệt độ môi trường, khiến việc ra ngoài không còn cảm giác “sốc nhiệt.”

Một yếu tố quan trọng khác là tâm lý bị giam hãm trong không gian kín. Khi bật điều hòa, tôi phải đóng kín cửa để giữ hơi lạnh, tạo ra cảm giác bị tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Dần dần, điều này khiến tôi cảm thấy bí bách, không gian trở nên tĩnh lặng một cách khó chịu, như thể mình đang sống trong một cái hộp vô hình. Ngược lại, khi mở cửa sổ, tôi có thể nghe thấy tiếng chim hót, tiếng lá cây xào xạc, hoặc âm thanh xa xa của thành phố. Những điều nhỏ bé đó giúp tôi cảm thấy mình vẫn đang kết nối với thế giới xung quanh.

Trải nghiệm giác quan cũng quan trọng không kém. Tiếng ù ù của điều hòa rất khác với sự luân chuyển tự nhiên của không khí. Một làn gió nhẹ lùa qua khung cửa, kết hợp với tiếng quạt máy quay nhè nhẹ, mang lại cảm giác sống động và khoan khoái hơn nhiều so với hơi lạnh nhân tạo từ điều hòa. Đôi khi, tôi còn có thể ngửi thấy mùi mưa, mùi muối biển, hay mùi cây cỏ – tất cả đều khiến tôi nhớ rằng mình đang thực sự sống, chứ không chỉ tồn tại trong một không gian khép kín.

Và tất nhiên, lợi ích thực tế: giảm hóa đơn tiền điện và hạn chế tác động xấu đến môi trường. Điều hòa là một trong những thiết bị tiêu tốn điện năng nhiều nhất trong gia đình, và việc sử dụng liên tục đồng nghĩa với việc đốt cháy nhiều nhiên liệu hóa thạch hơn để sản xuất điện. Bằng cách tận dụng gió trời, tôi không chỉ tiết kiệm tiền mà còn góp phần giảm bớt lượng khí thải carbon – dù nhỏ, nhưng vẫn có ý nghĩa.

Điều này không có nghĩa là tôi bài trừ hoàn toàn điều hòa – tất nhiên nó vẫn hữu ích trong một số trường hợp. Nhưng với tôi, việc chào đón không khí tự nhiên, ánh sáng, và âm thanh của thế giới xung quanh mang lại một cảm giác bình yên không gì thay thế được. Chỉ cần một chiếc quạt máy, một vòi nước mát nếu cần, và để làn gió tự do thổi qua những khung cửa mở – đó mới là cách tôi muốn tận hưởng không gian sống của mình.

Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng duy trì thói quen này. Trừ khi thực sự cần thiết, tôi sẽ để cửa sổ rộng mở, tận hưởng làn gió tự nhiên, và tận tâm với lựa chọn tốt hơn cho tâm trí, cơ thể, và – dù chỉ một chút – cả hành tinh này nữa.


Da Nang, Wednesday, March 5, 2025
Nguyễn Tiến Đạt (sutucon)



Leave a comment